Mình có đọc mấy bài báo kiểu đưa ý kiến của người khác lên rồi giật tít giật bài để tạo tâm lý bức xúc, nhức nhối cho người đọc nhằm câu view, chứ không nhằm làm rõ thêm vấn đề bằng góc nhìn đa chiều.
Việc một bài viết tích cực, mang thái độ đóng góp, khác hẳn với kiểu tiêu cực, dìm hàng và xuýt xoa, cổ xúy cho những cái còn chưa tốt. Chính vì vậy mình xin phép không dẫn nguồn những bài viết ấy để làm lợi cho mục đích thủ đoạn như vậy.
Trong nội dung bài viết này chỉ xin làm rõ một chút lý do: Tại sao Thegioididong, Vingroup, TCH, … làm được còn nhiều doanh nghiệp Việt Nam phải nháo nhào với sự cạnh tranh của những nhà đầu tư nước ngoài, và phải viện vào cớ “Người Việt dùng hàng Việt” dạo gần đây.
Từ ngày khai trương cây xăng Nhật trong khu công nghiệp đa phần công ty Nhật Bản thì báo chí và cộng đồng dậy sóng. Việc văn hóa Nhật như thế nào thì ko cần bàn cãi nữa. Tuy nhiên nhân cơ hội đó các báo mạng bắt đầu lôi nhiều bài viết trái ngược tạo sự nhức nhối cho người ta vào tranh luận để kéo view.
Chính vì vậy mình sẽ ko dẫn link nữa, link liên quan ai quan tâm thì tự google.
Chỉ nói lại một chút về văn hóa của những nước thuộc “thế giới thứ 1” (như Singapore từ 1 nước thế giới thứ 3 lên tg thứ 1 https://vi.wikipedia.org/wiki/Từ_thế_giới_thứ_ba_đến_thế_giới_thứ_nhất:_Câu_chuyện_Singapore), cụ thể là một thương hiệu của Hàn.
Chuyện là 9/9/2016 khai trương Papa's Chicken tại Vũng Tàu. Trong suốt thời gian từ những ngày trước khai trương và nhiều ngày sau đó, túc trực ở quán là 2 manager người Hàn Quốc.
Họ nổi bật với vóc dáng to lớn và rất đẹp trai, ăn mặc lịch sự, sơ mi quần tây đóng thùng so với các nhân viên mặc đồng phục xung quanh.
Nếu mà người Việt Nam khi mặc đồ như vậy sẽ liên tưởng ngay đến các sếp đạo mạo, đi đứng nhẹ nhàng thư thái, phong cách chỉnh chu chuyên nghiệp nhã nhặn xyz… Còn đây, áo họ mướt mồ hôi, vạt áo xông xênh, phía sau còn lòi cả ra khỏi quần, còn họ thì chạy đi chạy lại còn hơn (chứ ko phải “như là”) nhân viên người Việt.
Điều đó cảm nhận được ngay khi mà khách rất đông, ngồi chật kín bàn trong các ngày đầu khai trương. Mình cảm nhận được ngay sự quá tải của nhân viên phục vụ khi mà khách gọi kêu liên tục.
Khác với thái độ vâng dạ cho có (dc training yêu cầu vậy thôi) và hành động lảng tránh của nhân viên, thì 2 manager người Hàn này bay vào mang ra luôn cho khách xong lại chạy đi phụ nhân viên, bưng bê, theo dõi khách, quan sát các bàn nào thiếu hay hết đồ ăn thêm (rau cải xốt free kèm mỗi bàn) thì mang ra ngay.
Những khi nào khách nói tiếng Việt mà họ ko hiểu là họ ngoắc và kéo nhân viên lại để xử lý cho khách. Nhưng mà nhân viên nhiều khi né luôn )
Lúc ấy ngồi đó mỗi lần cần gì thì chỉ có tin tưởng và gọi mấy anh Hàn thôi, còn mà gọi việt thì hóng mỏi mỏ. Riêng vụ tính tiền cũng lâu do đông rồi. Tất nhiên điều đó thông cảm dc, nhưng câu hỏi ở đây là tại sao người Hàn họ làm được, họ chịu được áp lực và có những cách cư xử hành động đẹp, phù hợp và hài lòng khách hàng họ phục vụ.
Chính những điều ấy đem lại sự ấn tượng về hình ảnh của thương hiệu và cũng là hình ảnh của con người, đất nước họ. Nói người
Hơi tiếc là mình nhớ có chụp hình mấy anh này nhưng lại tìm ko thấy. Có thể là do lúc ấy note5 pin ít nên tắt chế độ đồng bộ tự động lên cloud. Khi nào tìm được mình sẽ bổ sung sau.