Khi bắt đầu tin, bạn đã ngừng tư duy !
Có bao nhiêu kẻ thường ngày không biết đến Phật, không nghe, không hiểu, và không làm theo lời Phật dạy, khi lâm nạn mới đến chùa tháp, đốt một nén hương khẩn cầu. Họ xem đạo Phật là một lối chuyên môn thờ cúng, và Phật là một vị thần thiêng liêng sẵn sàng ban phúc diệt họa cho họ mỗi khi họ cần đến.
Một hôm, có người trong phái Kalmala đến tìm Phật và hỏi Ngài: “Bạch đức Thế Tôn, các thầy Bà-la-môn ngoại đạo đến thăm chúng tôi, người nào cũng bảo rằng chỉ có lời của họ mới đúng chân lý mà thôi. Bạch Ngài, chúng tôi thật lấy làm phân vân không biết theo bên nào, bỏ bên nào”.
Đức Phật liền trả lời:
- Đừng tin bất kỳ thứ gì vì nhiều người nói đến thế.
- Đừng tin vào các truyền thống chỉ vì nó được truyền qua nhiều thế hệ ở nhiều nơi.
- Đừng tin vào những lời đồn vì có nhiều người nói đến nó.
- Đừng tin điều gì chỉ vì được cho xem các văn tự cổ của các nhà tiên tri xưa.
- Đừng tin bất kỳ điều gì chỉ vì nó có vẻ có lợi cho mình, hay bởi vì nó được lặp lại nhiều năm như một phong tục.
- Đừng tin bất kỳ điều gì chỉ vì nó được những người có vai vế như các sư thầy hay thầy giáo nói ra.
Mà hình như thời nay chúng ta đang làm ngược lại.
- Chúng ta méo động não, méo chĩu nghĩ cho bản thân.
- Chúng ta tin vào những ngôn từ sáo rỗng mang danh kiến thức.
- Bất từ ngôn từ đao to búa lớn nào đang là “mốt”, chúng ta đều tin.
- Chúng ta tin răng mấy người hay thốt ra những từ dài dằng dặc và khó hiểu kia, nhất định phải biết điều họ đang nói.
- Chúng ta tin rằng chiến dịch nào thắng giải, người nào nổi tiếng, chắc hẳn phải hay ho hơn những thứ còn lại. Rắng những điều họ làm hay họ nói chẳng thể nào sai được.
- Chúng ta tin tưởng không chút nghi ngờ vào các giải thưởng, vinh danh này kia.
- Chúng ta tin cái mới thì phải tốt hơn những thứ đã tồn tại trước đó. Mà không biết rằng đó chỉ là kỷ thuật với công nghệ tiểu xảo gì đó làm cho chúng có vẻ hay ho mới mẻ nên sẽ tốt hơn.
- Chúng ta tin rằng minh phải học rất nhiều sách về mấy chiến lược kinh điển rồi răm rắp tin theo. Rằng đọc mấy sách đó sẽ giúp chúng ta giỏi hơn.
Chúng ta tin tất vì khi đó não méo phải tư duy.
Phật, Chúa, Lão Tử, … đều là những nhà tư tưởng lỗi lạc. Họ đều muốn chúng sinh tự tư duy chứ không phải răm rắp tin theo một cách mù quáng. Nhưng nhiều người chẳng thích như vậy vì suy nghĩ mệt óc vcl.
Thế nên khi những nhà tư tưởng lỗi lạc ấy qua đời, người ta biến những điều họ nói thành tôn giáo, để mấy người đi sau cứ vậy mà theo, khỏi phải nghĩ. Họ có thể học thuộc từng lời từng chữ lặp lại như vẹt và cứ thế làm theo không hề có suy nghĩ phản biện (crital thinking)
Cứ thế đi qua tất thảy các nghi thức, giáo điều chỉ để né tránh cái khổ ải của việc phải tư duy. Khi đó triết lý trở thành sự sùng tín, mê tín, điều mà nhiều tôn giáo hiện nay đang mắc phải.
Và cũng là điều Phật đã răn dạy: “Tin ta mà không hiểu ta, ấy là bài báng ta vậy”.
Đừng tin bất kỳ điều gì mà không có sự trải nghiệm, kiểm chứng!
Khi bắt đầu tin, bạn đã ngừng tư duy !
Xem thêm chi tiết những điều này trong cuốn sách tựa đề
- DAVE TROTT BÀN VỀ SÁNG TẠO & THƯƠNG HIỆU https://tiki.vn/dave-trott-ban-ve-sang-tao-thuong-hieu-p2296365.html
- Trọn bộ COMBO 4 cuốn: https://tiki.vn/combo-sach-canh-tranh-bang-sang-tao-dave-trott-p2296281.html