Mình cứ đắn đo mãi có viết bài này không vì thấy nhiều bạn kêu Viết lách nghèo nàn, vất vả quá! Từ quan điểm của mình thì cũng đâu đến nỗi nhỉ?
I. 20 tuổi mình kiếm trăm triệu từ viết lách.
Hôm trước mình gặp 1 chị, là nhà đầu tư chứng khoán khá uy tín. Chị bảo với mình: “Khi còn đi học giỏi gì mà sau làm cái đó em sẽ thấy rất nhàn. Vì còn đi học, chị giỏi Toán, lại giỏi nắm bắt tâm lý nên học Văn cũng khá.”
Ngẫm lại cũng đúng, đời đi học rồi đời đi làm của mình đều nhàn nhã hơn ít nhiều khi mình làm bất cứ cái gì liên quan đến viết lách.
Mình đã kiếm tiền bằng việc Viết để sống nhàn nhã hơn chút, để lo cho gia đình mình, để đầu tư đất cát rồi thì công ty và giờ là đầu tư chứng khoán. Thật sự! Đều từ tiền Viết làm nền.
Mình đã kiếm tiền từ việc Viết để Tết năm 3 đại học có thể mang về cho mẹ 48 triệu.
Mình đã kiếm tiền từ Viết để có cả gần 2 năm chỉ ở nhà, học tiếng Anh, học tâm lý và cân bằng lại cảm xúc.
Mình không nói dối. Tiền mình kiếm được từ việc Viết đúng là đủ cho mình một cuộc sống tạm ổn, dù chẳng giàu có so với ai.
1. Lần đầu “bán” văn
Năm mình học lớp 8, việc đầu tiên mình làm để kiếm tiền là một trò rất ấu trĩ. Đó là bán mở bài và dàn ý.
Hồi đó 1 chiếc mở bài mình bán 10k.
Một chiếc kết bài 10k.
Một chiếc dàn ý 20k.
Mỗi tiết kiểm tra văn mình lại làm cái “trò mèo” dở hơi đó cho mấy thằng cu trong lớp. Giờ chúng nó thành sếp cả rồi. Mình thì vẫn cứ dở hơi như thế. Hihi.
2. Viết văn đã nuôi sống mình cả thời sinh viên
Hồi mình lên cấp 3 thì nhà mình vỡ nợ, cả gia đình chật vật suốt cả những năm mình là sinh viên. Thế là mình điên cuồng kiếm tiền. Mục tiêu cao quý và vĩ đại nhất là kiếm tiền. Và kể từ kì 2 năm nhất mình đã quyết không xin tiền ba mẹ nữa, kể cả tiền ăn lẫn tiền học.
Hồi sinh viên, khi các bạn đi dạy 80k/ buổi thì với cái mác học sinh giỏi Quốc Gia mình dạy 1,5 tiếng với giá 250k/ buổi.
Ngoài việc gia sư, mình cũng bắt đầu viết báo. Thời đó mình viết báo teen: IOne, Tiin, Kênh 14 và cả mấy báo nhỏ nhỏ nữa. Được 70k/ bài.
Rồi mình viết truyện ngắn cho báo, sách.
Mình cũng từng đi phỏng vấn làm facebook page, sau đó làm content cùng một nhóm bạn từ thời đầu facebook với loạt fanpage ở mọi lĩnh vực. Mấy bạn đó bây giờ giàu lắm rồi.
Thời đó còn có Zing forum, mình viết truyện trên đó cũng nổi nổi nên được mời ra sách. Nhuận bút cuốn đầu được 7 triệu.
Sau khi có tiếng một tí, mình bắt đầu viết quảng cáo cho mấy ông anh làm nhà hàng, làm gấu bông. Mỗi bài được 800k-1tr2.
Thu nhập trung bình một tháng từ việc viết lách được khoảng 20 triệu/tháng. Nó giúp mình cover toàn bộ chi phí ăn ở, học hành, cho bố mẹ tháng vài triệu, đi chơi 2 tháng/ lần. Thật ra đi chơi phượt phẽo khổ khổ thôi chứ cũng không sang chảnh gì.
Sau đó mình lại ra cuốn sách thứ 2 bán khá chạy, nhuận bút được khoảng 65 triệu gì đó.
Thời điểm gần sát Tết ,mình đã gom gom được gần 100 triệu từ tất cả các nguồn. Hồi đó 100 triệu với mình to lắm! Mình còn nhớ đó là lần đầu tiên mình biếu mẹ được 48 triệu tiêu Tết.
Ôi thế mà về quê, mẹ mình chỉ hỏi:
- Không được học bổng à?
- Huhu không mẹ ạ! Con học ở trường dốt lắm!
3. Đừng từ bỏ thứ bạn làm tốt!
Mình đã nhiều lần định từ bỏ viết lách. Mình đã từng nhiều lần muốn chống lại thứ mình có năng lực nhất đó là viết văn.
Từ khi đi học, mình không phải là đứa chỉ học được văn nhưng mình biết chỉ có học Văn, mình mới có thể tự tin nhất và “lười biếng” nhất. Ngày mình học lớp 12 cô giáo dạy Toán bảo mình rằng: “Em vào Ngoại Thương đi! Nó thật sự có thể cho em cơ hội đổi đời.”
Và mình học Ngoại Thương, với mục đích ban đầu là để chạy trốn việc viết. Ngoại Thương đã cho mình rất nhiều thứ đặc biệt là những mối quan hệ tuyệt cú mèo nhưng cũng cho mình mở mắt ra để thấy các bạn giỏi vl.
Lúc mình nói mình kiếm 30 triệu/2 tuần từ viết, rất nhiều bạn đã phản đối. Mình đọc nhiều cmt nói rằng màu hồng quá, không dễ đâu. Nhưng cái mình nói là sự thật! Thậm chí ngoài kia, anh chị giỏi hơn mình còn rất nhiều. Ví dụ như người anh mình quen đang nhận lương từ 13 công ty nhờ việc viết lách, rồi có một chị mà 1 tháng viết có khi kiếm gấp 3 lần mình.
Mình đã từng làm nhiều việc khác bên ngoài viết văn, bao gồm cả môi giới bất động sản rồi account rồi sale rồi còn đầu tư cả điện mặt trời. Nên mình thấy việc viết văn hoàn toàn có thể kiếm khá tốt.
Lúc mình nghỉ việc ở công ty cũ cách đây 2 năm, lương của mình là 75 triệu + thưởng doanh thu cũng đâu đó trăm triệu/ tháng. Mình biết nó khiêm tốn so với nhiều ngành nhưng với con bé 27 tuổi lại không quá khéo léo và quảng giao như mình, đó là cũng chấp nhận được.
Hiện tại thu nhập liên quan đến viết lách cũng mình cũng hơn con số ấy rồi.
Kể lể dài dòng như vậy, mình chỉ thật tâm muốn nói rằng: Nếu bạn thật sự thấy bạn viết được, viết tốt thì đừng bỏ qua nó. Bởi nó hoàn toàn có thể giúp bạn kiếm tiền và tạo những đồng vốn đầu tiên cho những hạng mục đầu tư khác từ con số 0.
II. Mình đã rèn luyện như thế nào?
Nói rèn luyện thì nghe to tát nhưng mình cứ học cứ làm rồi lại có người chỉ, lại có người dạy ấy!
Tất nhiên mọi thứ không chỉ có màu hồng, không chỉ do năng khiếu hay thiên phú. Để viết tốt và đạt được mức thu nhập hiện tại, mình cũng có quá trình rèn luyện và nhiều người giúp đỡ. Mình đã từng học đội tuyển Quốc Gia- nơi mà mỗi ngày mình phải viết cỡ 8 tờ giấy thi khổ to.
Chuyện đọc sách lí luận văn học hay tự sưu tầm những cuốn sổ nghị luận xã hội dầy bự không xa lạ gì. Sau này dù không chăm chỉ luyện tập nhưng note điện thoại mình lúc nào cũng chi chít idea cũng như câu trích hay, trend hay trên mạng.
Mình cũng có thói quen viết email như nhật kí. Có giai đoạn mình yêu xa, người yêu mình ở Úc, mình với bạn viết email với nhau như nhật kí vậy đó.
Cái may mắn là nhờ công việc chính, cũng như hoàn cảnh gia đình mình tiếp xúc với rất nhiều kiểu người từ giàu đến nghèo, từ dân buôn bán đến dân học hành, nó làm mình cảm thấy bản thân dày dặn hơn rất nhiều.
Như mình cũng nói mình có một năm ở nhà mà thời gian đó mình dành cho việc học các khoá về writing, content cũng như tâm lý học trên coursera.
À có thể các bạn thì khác nhưng vì mình ẩu hay nghĩ nhanh hơn viết nên mình có 1 bạn Biên tập viên cứng để biên tập mọi thứ sản phẩm mình được thuê viết nữa.
III. Viết lách đã nâng đỡ thanh xuân của mình như thế nào?
Một lý do để có thời gian mình không viết nữa là bởi vì mình cảm thấy càng viết mình càng nhạy cảm hơn. Ở thời điểm mình bắt đầu đầu tư và làm kinh doanh mình ngu ngốc muốn trốn tránh sự nhạy cảm đó.
Nhưng cuối cùng ở những đoạn mất phương hướng nhất, Viết lại là cách giúp mình bình tĩnh lại. Ở những đoạn tổn thương và trầy xước nhất, Viết lại là cách giúp mình lành lặn trở lại ít nhiều.
Mình thích viết nhật ký vì nó giúp mình cân bằng lại những hỗn loạn bên trong mình. Mình cũng hay viết plan công việc dành riêng cho mình trước plan dành cho nhân viên hay sếp vì nó cần thiết cho mớ bòng bong không sáng tỏ bên trong đầu mình.
Mình cũng thích viết mail tâm tình với người yêu vì mỗi lần thủ thỉ trải lòng như thế mình thấy được kết nối hơn.
Mình càng thích viết truyện vì đối với mình nó như một góc nhỏ mà mình bỏ trốn vào đó được. Một mình ở đó ngắm các nhân vật sống, yêu, đau và trưởng thành.
Mình chẳng bao giờ viết dàn hay nghĩ kết cho truyện trước, Mình viết vì tò mò đứa đó sẽ đi đến đâu?
Nên thật sự Viết làm tâm hồn mình giàu có lắm! Bởi lúc bạn buồn, bạn cô đơn tận cùng, tiền đôi khi không đủ làm động lực cho bạn!
Nguồn Xuan Le