Không chỉ có các bạn gái sống giữa một vương quốc nam mới nhiều tình tiết vui nhộn, đặc biệt mà có những bạn nam “lẻ loi” giữa một rừng hoa hương sắc nhiều lúc cũng “dở khóc, dở cười”, đặc biệt là trong ngày 8/3 này.
Linh và một bạn gái trong lớp.
Mai Tuấn Linh (ĐH Kinh tế Kỹ thuật Hà Nội) cho biết mình là một trong ba “số hiếm” ở giữa 95 bông hoa. Linh học lớp kế toán nên cả lớp toàn con gái nên khá “vất vả” trong ngày 8/3.
Linh cho biết: “Lớp đông con gái mà vấn đề tài chính của sinh viên cũng có hạn nên chúng mình muốn tổ chức một cái gì đó cũng khó khăn. Giờ đây giá cả mọi thứ lại cũng đắt đỏ.
Năm đầu tiên, Linh và hai bạn còn lại tặng hoa cho từng người. Bên cạnh đó còn tổ chức trò chơi nho nhỏ với các phần thưởng bé xinh. Nhưng chơi “sang” cũng chỉ một lần đó rồi sau thôi vì đắt quá, mấy đứa con trai không đủ sức làm.
Sau hôm ấy, cả ba đứa con trai nhìn nhau mà khóc vì tiền ăn cho tháng vơi đi trông thấy. Nhưng Linh thấy vui và hãnh diện vì con gái trong lớp cảm động, bất ngờ và khen con trai mãi”.
Vì ít con trai nên Linh và các bạn đều sáng tạo ra trò chơi vừa vui lại vừa tiết kiệm.
Trong ngày 8/3 những năm tiếp theo, Linh và hai bạn trai trong lớp cũng chỉ mua thiệp rồi chơi trò chơi đồng thời thay nhau lên hát tặng các bạn nữ trong lớp. Tuy tổ chức đơn giản nhưng các bạn nữ cũng vui vẻ và thông cảm cho nam giới hiếm hoi trong lớp.
Linh bày tỏ: “Ban đầu mới vào lớp thấy con gái áp đảo con trai vậy, mình cảm thấy hơi choáng ngợp và có chút lạc lõng. Nhưng vì thời gian đầu làm lớp trưởng nên cũng dễ nói chuyện với các bạn trong lớp.
Thời gian trôi qua nhanh, mọi người cũng hòa đồng và thông cảm cho nhau hơn nên bây giờ, trải qua bao nhiêu ngày 8/3 đầy ý nghĩa và vui vẻ nên các bạn cũng gắn bó với nhau hơn”.
Trịnh Đạt – “mì chính cánh” của lớp.
Còn trong lớp Trịnh Đạt (trường ĐH Kinh tế Quốc dân) cũng là “mì chính cánh” giữa một tập thể kế toán hơn chín mươi con gái. Đạt thổ lộ: “Ngày thường các bạn nữ ít được quan tâm do đông quá và lịch học bận suốt nên trong ngày tôn vinh chị em phụ nữ, chúng mình muốn tổ chức ý nghĩa chút.
Nhưng trong ngày này, chỉ lo tài chính mà Đạt cũng thấy vất vả lắm rồi. Tính toán mấy ngày thấy tốn kém nên không làm. Tất cả con trai cộng lại cũng không làm được nên chỉ tổ chức trò chơi, tặng quà cho bạn nào trả lời đúng thôi rồi cả lớp liên hoan ngọt ngay trên lớp”.
Đạt cho biết khi đó mình còn là cán bộ lớp nên muốn trốn tránh nhiều việc cũng không được nên lúc nào cũng tính toán, suy nghĩ, cân nhắc với mong muốn tổ chức thu hút và làm thế nào để hai bên đều vui và các bạn nữ gần gũi với con trai hơn.
Còn Trịnh Văn Tuấn (ĐH Kinh doanh và công nghệ) lại khá mệt mỏi khi có những năm 8/3 đang bận đi làm hoặc ôn thi nhưng vẫn chạy khắp nơi đi mua quà cho các bạn gái.
Mặc dù lớp học ít thôi, chỉ khoảng 35 người nhưng chỉ có một mình Tuấn con trai nên lúc nào cũng là người “dang rộng đôi tay” cho mọi người dựa dẫm, nhờ vả và “sai vặt”. Tuấn bày tỏ: “Xác định ban đầu trước khi vào đại học, Tuấn biết số lượng sẽ áp đảo nhưng không ngờ tình thế lại “bi đát” thế này.
Bởi vì nhiều lúc Tuấn cũng cô đơn và khó hòa nhập. Mình muốn đi chơi game, đi chỗ này, chỗ kia cũng không có bạn đồng hành. Hay bàn luận trận bóng đá thôi, cũng không có ai cùng tranh cãi với mình.
Nhưng Tuấn cũng hạnh phúc một điều là lúc nào mình cũng là người đầu tiên được các bạn gái tin tưởng, giao phó tư vấn chuyện tình yêu. Có chuyện gì mình làm sai cũng được bênh vực, che giấu và “ưu ái” hơn hẳn”.
Hoàng Dung